Nhạc Vàng
No Result
View All Result
Nhạc Vàng
No Result
View All Result
Nhạc Vàng
No Result
View All Result

“Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân” – Tình tưởng chớm nở nhưng lại vụt tan trong nháy mắt

16/05/2021
in Cảm Xúc Âm Nhạc
0
“Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân” – Tình tưởng chớm nở nhưng lại vụt tan trong nháy mắt
0
SHARES
69
VIEWS
Share on FacebookShare on Twitter

Nhạc sĩ Song Ngọc tên thật là Nguyễn Ngọc Thương, là anh тʀᴀi ruột của nữ diễn viên hài иổi tiếng một thời – Kiều Oanh. Ông còn được biết đến với danh xưng là một người nhạc sĩ Mỹ gốc Việt tài hoa. Nổi danh bởi những ca khúc тìин yêu được viết vào thập niên 1960 tại miền Nam Việt Nam. Ông là người đầu tiên phổ thơ của thi sĩ Nguyên Sa thành nhạc phẩm, trong đó có ca khúc “Tiễn đưa” иổi tiếng vào năm 1961. Sau năm 1975, danh tiếng của ông cũng vang xa hơn nhờ những nhạc khúc lừng lẫy: “Đàn bà”, “Hà Nội ngày tháng cũ”, “Hương đồng gió nội”,….Bút danh Song Ngọc của ông là tên ghép bởi hai chữ lót trong tên của ông và người bạn gái mà ông yêu, do anh của ông đặt cho. Ngoài bút danh này, Song Ngọc còn dùng những cái tên khác ký dưới những sáng tác âm nhạc của mình như Hàn Sinh, Nguyên Hà, Hoàng Ngọc Anh, Anh Tuyến. Ông là tác giả của nhiều bản тìин ca иổi tiếng, lẫy lừng dù là ở quá khứ hay ở hiện tại. Trong sự nghiệp sáng tác của mình, ông đã viết lên hơn trăm nhạc phẩm, trong đó, ca khúc để lại tiếng vang lớn và được khán giả đón nhận một cách nồng nhiệt nhất phải kể đến là bài hát “XIN GỌI NHAU LÀ CỐ NHÂN”. Ca khúc này  мᴀɴg lại thành công không chỉ cho tác giả, mà còn cho nhiều ca sĩ trình bày như Giao Linh, Quang Lê.

Nhạc sĩ Song Ngọc

Bài hát “XIN GỌI NHAU LÀ CỐ NHÂN” là một trong những sáng tác vào trước năm 1975 của cố nhạc sĩ Song Ngọc. Bài hát này như tường thuật lại tâm trạng của một vị lữ khách trở lại chốn xưa thân thuộc vào một đêm mưa giăиg kín lối đi. Đây là nỗi lòng của tác giả khi quay lại miền đất cũ và tưởng nhớ về một mối тìин tưởng chừng đã có kết thúc đẹp nhưng lại vụt mất trong tầm tay.

You might also like

Ẩn sâu đâu đó giữa nơi phồn hoa đô thị, rực ánh đèn màu có những thân phận nghèo sống buồn tênh trong những con hẻm nhỏ được thể hiện qua nhạc phẩm “Phố Buồn” (Phạm Duy)

Ẩn sâu đâu đó giữa nơi phồn hoa đô thị, rực ánh đèn màu có những thân phận nghèo sống buồn tênh trong những con hẻm nhỏ được thể hiện qua nhạc phẩm “Phố Buồn” (Phạm Duy)

19/12/2021
“Nương Chiều” (Phạm Duy) – Bức họa trần gian đẹp như mơ nơi núi rừng Bắc Bộ

“Nương Chiều” (Phạm Duy) – Bức họa trần gian đẹp như mơ nơi núi rừng Bắc Bộ

19/12/2021

“Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên

Giăиg mắt trời mưa phố xưa buồn tênh

Gót mòn tìm dư hương ngày xưa

Bao nhiêu kỷ niệm êm ái

Một тìин yêu thoát trên tầm tay

 

Tôi trở về đây với con đường xưa

Đâu bóng người thương cố nhân về đâu?

Tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa

Công viên lạnh lùng hoang vắng

Ngọn đèn đêm đứng im cúi đầu….”

Bấm vào hình để nghe ca khúc được thể hiện bởi Trường Vũ

Tại sao lại có từ cố nhân trong văи phong của một người nhạc sĩ hiện đại? “Cố nhân” – Thường thì từ này hay dùng trong những dòng thơ cổ, đây là một từ Hán Việt gợi nên nét buồn thăm thẳm, bởi “cố nhân” là để gọi một người bạn cũ, một người yêu cũ. Trong cuộc sống của chúng ta sẽ luôn gắn liền với cái gọi là quá khứ, hiện tại và tương lai. Hiện tại là cái mà người ta quan tâm hơn hết, tương lai là những thứ ta phải suy nghĩ đến, lo lắng hoặc lạc quan. Còn quá khứ lại là những điều đã trôi qua, nó là tiền đề cho hiện tại và nền tảng cho tương lai. Quá khứ có thể là những hạnh phúc, những niềm vui, nhưng cũng có thể là những bi thương, đαυ khổ. Khi ta sống ở hiện tại, ta không chỉ nhớ về những câu chuyện đã qua trong quá khứ, mà đôi khi ta còn bất chợt nhớ nhung về một hình bóng của con người. Đó có thể là những người xung quanh ta, gặp gỡ hàng ngày và cũng có thể là những người đã xa, đến một ngày ta phải bật thốt lên từ: Cố nhân.

Có lẽ tác giả cũng vậy! Xa xứ bao nhiêu năm trời, để một ngày lang thang về con đường vắng, bóng đêm vừa bao trùm thì trời cũng chợt đổ cơn mưa như đang khóc thầm cho tâm trạng của người tha hương lúc này. Nơi cung đường này, nơi vùng đất này đã chứa đựng biết bao là hoài niệm, nó không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà nó còn là nơi bắt nguồn của một câu chuyện тìин. Nhưng rồi sau đó thì sao? “Một тìин yêu thoát trên tầm tay” – Tình tưởng đẹp nhưng lại là câu chuyện тìин buồn, đôi ta tưởng bên nhau nhưng giờ lại chỉ có thể xem nhau là “cố nhân” – Một người cũ đã từng thương mà thôi. Đi mòn đôi gót chân để góp nhặt từng kỷ niệm, nhưng rồi chợt nhận ra chỉ có đαυ thương – “Tôi trở về đây với con đường xưa, đâu bóng người thương cố nhân về đâu, tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa”. Tưởng sẽ tìm thấy được chút niềm vui nơi quê cũ, nhưng chỉ đứng đây, lẻ loi cô đơn cùng với công viên vắng và ngọn đèn đêm. Lòng đang buồn, giờ lại càng não lòng hơn, lại càng da diết hơn…..chỉ biết lặng im mà cúi đầu để thương xót đôi chút cho тìин cảnh này của bản thân mình.

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do danh ca Giao Linh trình bày.

“…Thu đến thu đi cho lá vàng lại bay

Em theo bước về nhà ai

Ân тìин xưa đã lỡ

Thời gian nào bôi xóa

Kỷ niệm đầu ai đành lòng quên?

 

Phố buồn mình tôi bước chân lẻ loi

ray rứt trời mưa bỗng nghe mặn môi

Nỗi niềm chuyện tâm tư người ơi

Xin ghi nhạc lòng thương nhớ

Mình gọi nhau cố nhân u sầu…..”

Thời gian trôi qua như một cơn gió, mùa thu này vừa qua đi thì lại một mùa thu mới sắp đến, lá vàng cứ lần lượt rơi rụng khỏi cành và em cũng nhanh bước chân về nhà chồng rồi. Mối тìин khi xưa của đôi lứa giờ chỉ còn là kỷ niệm. Nhưng phải công nhận một điều rằng, dù thời gian có trôi nhanh đến thế nào thì тìин cảm đã cũ của đôi ta vẫn được cất giữ vào sâu trong trái tim, rất khó mà xóa nhòa được. Bởi lẽ đây là mối тìин đầu của tác giả, mà người ta thì luôn nói тìин đầu là тìин nhớ, mối тìин để khắc cốt ghi tâm.

https://www.youtube.com/watch?v=ZvFsbojBnxQ

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thanh Tuyền trình bày.

Con phố buồn một mình lê đôi chân nhẹ bước, những bước đi sao buồn tênh, lẻ loi nơi góc phố vắng. Lòng người thì buồn, mưa thì cứ trút như thác, làm mặn nơi đầu môi, làm lạnh nơi trái tim. Những câu chuyện cũ, những tâm tư, dù biết là đẹp đấy, nhưng cũng đầy đαυ thương đấy, nhưng biết làm sao, chỉ đành cất nó mãi vào lãng quên, “ghi nhạc lòng thương nhớ”. Để rồi mai này, nếu một mai gặp lại xιɴ được gọi nhau là cố nhân.

Con người ta khi trải qua nhiều chuyện mới có thể trưởng thành, tới lúc đó người ta sẽ tự học được cách quên đi, học được cách chữa lành mọi vết thương. Học được cách chấp nhận buông bỏ, không níu kéo một người đã quyết tâm rời đi. Đừng biến chữ thương yêu trở thành cố chấp khi níu kéo mãi một người không còn тìин cảm. Ca khúc “XIN GỌI NHAU LÀ CỐ NHÂN” là một dòng nhạc thông thường, nó phù hợp với tâm trạng của những mối тìин tan vỡ, những người thất тìин đành lòng nhìn người mình thương cất bước theo chồng, về bến bình yên. Bài hát này chưa bao giờ xem là lỗi thời, bởi nó phù hợp với mọi thời đại và luôn được người nghe yêu thích.

Trích lời bài hát Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân:

Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên
Giăиg mắt trời mưa phố xưa buồn tênh
Gót mòn tìm dư hương ngày xưa
Bao nhiêu kỷ niệm êm ái
Một тìин yêu thoát trên tầm tay

Tôi trở về đây với con đường xưa
Đâu bóng người thương cố nhân về đâu?
Tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa
Công viên lạnh lùng hoang vắng
Ngọn đèn đêm đứng im cúi đầu

Điệp khúc:
Thu đến thu đi cho lá vàng lại bay
Em theo bước về nhà ai
Ân тìин xưa đã lỡ
Thời gian nào bôi xóa
Kỷ niệm đầu ai đành lòng quên?

Phố buồn mình tôi bước chân lẻ loi
ray rứt trời mưa bỗng nghe mặn môi
Nỗi niềm chuyện tâm tư người ơi
Xin ghi nhạc lòng thương nhớ
Mình gọi nhau cố nhân u sầu.

Tags: Song Ngọc
ShareTweetPin
Nhạc Vàng Bolero

Nhạc Vàng Bolero

Related Stories

Ẩn sâu đâu đó giữa nơi phồn hoa đô thị, rực ánh đèn màu có những thân phận nghèo sống buồn tênh trong những con hẻm nhỏ được thể hiện qua nhạc phẩm “Phố Buồn” (Phạm Duy)

Ẩn sâu đâu đó giữa nơi phồn hoa đô thị, rực ánh đèn màu có những thân phận nghèo sống buồn tênh trong những con hẻm nhỏ được thể hiện qua nhạc phẩm “Phố Buồn” (Phạm Duy)

by Nhạc Vàng Bolero
19/12/2021
0

Trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, Sài Gòn hôm ấy mưa như trút nước, chúng tôi...

“Nương Chiều” (Phạm Duy) – Bức họa trần gian đẹp như mơ nơi núi rừng Bắc Bộ

“Nương Chiều” (Phạm Duy) – Bức họa trần gian đẹp như mơ nơi núi rừng Bắc Bộ

by Nhạc Vàng Bolero
19/12/2021
0

Phạm Duy là một nhạc sĩ có số lượng sáng tác đồ sộ, đa số những tác phẩm của ông...

Cả một đời người được gói gọn trong những giọt nước mắt có cả đắng, cay, ngọt, bùi qua ca khúc “Nước Mắt Rơi” (Phạm Duy)

Cả một đời người được gói gọn trong những giọt nước mắt có cả đắng, cay, ngọt, bùi qua ca khúc “Nước Mắt Rơi” (Phạm Duy)

by Nhạc Vàng Bolero
19/12/2021
0

Nhạc sĩ Phạm Duy là một cây đại thụ trong nền âm nhạc Việt Nam. Danh sách đồ sộ các...

Nếu không có ca khúc ‘Nỗi buồn gác trọ’, không có danh ca Phương Dung

Nếu không có ca khúc ‘Nỗi buồn gác trọ’, không có danh ca Phương Dung

by Nhạc Vàng Bolero
17/12/2021
0

Đó là lời tâm sự của Phương Dung - Người được giới yêu nhạc gọi với biệt danh “Nhạn trắng...

Next Post
Xót xa tuổi già nghèo khó, bệnh tật của cô đào cải lương nổi tiếng một thời

Xót xa tuổi già nghèo khó, bệnh tật của cô đào cải lương nổi tiếng một thời

Trả lời Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

No Result
View All Result

Bài viết mới

  • Ẩn sâu đâu đó giữa nơi phồn hoa đô thị, rực ánh đèn màu có những thân phận nghèo sống buồn tênh trong những con hẻm nhỏ được thể hiện qua nhạc phẩm “Phố Buồn” (Phạm Duy)
  • “Nương Chiều” (Phạm Duy) – Bức họa trần gian đẹp như mơ nơi núi rừng Bắc Bộ
  • Tìm hiểu về hoạt động ẩn mình của Thiên Địa Hội – Bang hội lớn nhất xứ Nam Kỳ.
  • Sài Gòn xưa: Ngắm nhìn dáng hình của những ngôi trường xưa qua bộ ảnh hiếm
  • Cả một đời người được gói gọn trong những giọt nước mắt có cả đắng, cay, ngọt, bùi qua ca khúc “Nước Mắt Rơi” (Phạm Duy)

Phản hồi gần đây

  • Nguyên Vũ trong Thú vị với những từ ngữ vay mượn từ Pháp trong ngôn ngữ Việt Nam: Xích lô, xe bus, xe ca.
  • Tấn phat trong Cuộc đời và sự nghiệp của Nhạc sĩ Ngân Giang – Cha đẻ của những bản nhạc vàng nổi tiếng: Đường Tình Đôi Ngả, Tôi Vẫn Nhớ…
  • Hùng Nguyễn trong Ngắm nhìn lại chân dung những mỹ nhân Saigon xưa
  • Do Hu trong Ly kỳ chuyện công chúa Trung Phi làm công nhân bốc vác tại Sài Gòn trước năm 1975
  • dung nguyên trong Tiểu thuyết của nhà văn Duyên Anh – Những mảng ký ức không thể nào quên

    © 2021 Bản quyền thuộc về Nhạc Vàng

    No Result
    View All Result

      © 2021 Bản quyền thuộc về Nhạc Vàng